Sài gòn ơi, tôi đã mất người trong cuộc đời
Dear Saigon, I’ve lost the people in my life
Sài gòn ơi, thôi đã hết thời gian tuyệt vời
Dear Saigon, the time of greatness has ended
Giờ còn đây, những kỷ niệm sống trong tôi
The time that remains are the memories that live within me
Những nụ cười nát trên môi
The smiles that were imprinted on our lips
Những giọt lệ ôi sầu đắng.
The droplets of bitter tears
Sài gòn ơi, nắng vẫn có còn vương trên đường
Dear Saigon, does the sunlight still lingers on the road
Đưòng ngày xưa, mưa có ướt ngập lối đường về
Roads of the olden days, do rain still flood the way home
Rồi mùa thu, lá còn đổ xuống công viên
And then in autumn, are the leaves still falling in the park
Bóng gầy còn bước nghiêng nghiêng
Do the skinny shadows still take slanted steps
Hay đã khóc thương cho người yêu
Or are they crying for past lovers
—
Tôi giờ như con thú hoang lạc đàn
Now I am like a wild beast wandering
Từng ngày qua, từng kiếp sống quên thời gian
Every passing day, every lifetime forgotten
Kiếp tha hương, lắm đau thương, lắm chua cay
Life in exile, very painful, very bitter,
Tôi gọi tên em mãi thôi.
I’ll keep calling your name forever.
Sài gòn ơi, tôi xin hứa rằng tôi trở về
Dear Saigon, I promise that I will return
Người tình ơi, tôi xin giữ trọn mãi lời thề
My love, I promise I will keep my vows
Dù thời gian, có là một thoáng đam mê
Whatever the time, there is still a glimpse of passion
Phố phường vạn ánh sao đêm
The city of a thousand lights from the starry night
Nhưng tôi vẫn không bao giờ quên.
But I will never forget
Leave a Reply